DIỄN ĐÀN GĐPT CẢNH LONG
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

BẬC TUNG BAY

Go down

BẬC TUNG BAY Empty BẬC TUNG BAY

Bài gửi  haquangto Mon Jan 18, 2010 7:50 pm

bài 1: Ý NGHĨA ĂN CHAY



Đạo Phật là đạo từ bi, Phật Tử phải tôn trọng sự sống của mọi loài. Đức Phật dạy cho chúng ta phải ăn chay. Vậy các em cần biết ăn chay là thế nào, có lợi ích gì và ăn chay ra sao. Có vậy các em mới tránh được những sai lầm khi ăn chay để kềm hãm bớt tội lỗi cho các em.

I. Ý Nghĩa Ăn Chay:

Ăn chay là một phương pháp Phật dạy các em làm để thay thế ăn mặn. Ăn chay là ăn những loài thảo mộc như hoa quả, rau cải, chứ không ăn các món ăn thuộc loài động vật như heo, bò, tôm, cá, gà, vịt v.v...

II. Ích Lợi Của Sự Ăn Chay:

1- Về Phương Diện Tu Học: Đạo Phật là đạo từ bi, bình đẳng, tôn trọng sự sống của mọi loài kể cả loài vật. Mọi loài, vật cũng như người, đều biết tham sống sợ chết. Cá thấy người cá lội, chim thấy người chim bay, người thấy cọp người sợ hãi. Đức Phật xem mọi loài đều bình đẳng và không cho rằng loài này có đặc ân hơn loài khác hoặc loài này phải làm vật hy sinh cho loài khác. Người Phật Tử muốn cho đức tánh từ bi bình đẳng được tăng trưởng hay sự tu hành của mình tiến bộ thì phải ăn chay. Hơn nữa ăn chay tránh cho ta quả báo của sự sát hại.

2- Về Phương Diện Tinh Thần: Ăn chay giúp trí não sáng suốt, tính tình thuần hậu. Khi ăn nhiều thịt cá trí não nặng nề mệt nhọc vì bộ máy tiêu hóa hoạt động nhiều, nhất là khi có chất mỡ khó tiêu làm mệt trí óc. Còn ăn chay trí não nhẹ nhàng, tinh thần minh mẫn, thuận lợi cho việc học hành và tính tình bớt hung bạo. Ăn chay còn thể hiện tinh thần yêu chuộng hòa bình.

3- Về Phương Diện Thân Thể: Người ăn chay thân thể được mạnh khỏe, làm việc dẻo dai, sống lâu và ít bịnh. Trong hoa quả ít có chất độc. Hoa quả, rau cải, khoai, ngũ cốc có đủ dinh dưỡng để nuôi sống con người. Trái lại thịt cá là món ăn có thể có độc. Ở xứ nóng, thịt cá bắt đầu sình thối khoảng năm giờ sau khi con thú bị giết. Ăn thịt hư có thể nguy hiểm đến tánh mạng.

III. Cách Thức Ăn Chay:

Ăn chay có nhiều cách tùy hoàn cảnh, một người có thể chọn một trong các phương pháp sau:

1- Ăn chay trọn đời (trường trai): Người phát nguyện ăn chay trọn đời, không bao giờ ăn mặn nữa.
2- Ăn chay ba tháng trong một năm.
3- Ăn chay mười ngày trong một tháng: Gồm ngày 1, 8, 12, rằm, 18, 25, 26, 28, 29, 30 Âm Lịch.
4- Ăn chay bốn ngày trong một tháng: Gồm ngày 1, 14, rằm, 29 hoặc 30 Âm Lịch.
5- Ăn chay hai ngày trong một tháng: Gồm ngày 1 và rằm Âm Lịch.
6- Ăn chay những ngày vía chư Phật, vía các vị Bồ Tát.

Khi đã phát nguyện ăn chay thì nên cố gắng giữ theo, không vì trường hợp gì mà bỏ qua, trừ khi đau bịnh nặng và thầy thuốc khuyên phải ăn mặn để chữa bịnh. Sau khi khỏi bịnh phải sám hối và phát nguyện giữ lại.

Tóm lại, ăn chay có nhiều lợi ích cho sự tu học cũng như thể chất và tinh thần. Tùy theo hoàn cảnh cũng như dễ dàng cho mỗi người, chúng ta nên tự chọn một phương pháp ăn chay và cố gắng giữ để mang lại lợi ích cho chính mình.

bài 2: EM LÀM VIỆC THIỆN

Việc thiện là những việc lành, quên lợi mình để giúp đỡ kẻ khác và giúp đỡ cả loài vật.

Hằng ngày em gặp nhiều điều mà em có thể làm được như :
- dắt một ông lão qua đường,
- giúp miếng ăn cho một em bé đang đói,
- hay cứu một con vật bị nạn,
- vớt một tổ kiến trôi trên giòng nước v.v...

Đức Phật là bậc có tình thương bao la như biển cả. Theo lời Phật dạy, chúng ta là Phật Tử nên làm việc thiện để tạo được phước lành.

bài 3: Cách thức thiết trí bàn thờ Phật.

Phật là đấng phước trí đầy đủ, là tấm gương cao quí nên ta cần thờ kính để noi theo, sám hối lỗi lầm, và chiêm bái. Muốn thờ Phật ta nên thiết trí bàn thờ Phật.

Bàn thờ Phật phải thiết trí ở nơi trang nghiêm, sáng sủa, sạch sẽ, phải được lau chùi luôn luôn.

Khi thiết bàn thờ Phật ta đặt :
- ảnh tượng Ngài ở chính giữa,
- phía trước là lư hương,
- hai bên hai bình hoa và hai cây đèn.
- Nếu được có thêm đĩa trái cây và chén nước.

Ngoài ra bàn thờ được thiết trí thêm chuông và mõ (chuông đặt bên phải, mõ đặt bên trái từ ngoài nhìn vào). Các kinh Phật có thể để trên bàn thờ hoặc trên một bàn nhỏ riêng.

Khi ta thiết bàn thờ Phật lần đầu tiên ta nên làm lễ An Vị.

bài 4: Cờ Phật Giáo.

Cờ Phật Giáo thế giới được hai mươi bảy (27) phái đoàn Phật Giáo trong đó có Việt Nam công nhận năm 1950, tại Columbo, Tích Lan (Srilanka).
BẬC TUNG BAY Tung-b3
Cờ Phật Giáo có năm màu theo thứ tự: Xanh đậm, vàng, đỏ, trắng, cam và một màu tổng hợp của năm màu trên. Năm màu tuợng trưng cho ánh sáng hào quang của chư Phật và biểu tượng tinh thần của Phật Giáo. Màu tổng hợp tượng trưng cho tinh thần đoàn kết của tất cả tín đồ Phật Giáo.

Em luôn luôn tôn trọng cờ Phật Giáo.

bài 5: Năm hạnh của người Phật Tử



Năm hạnh của người Phật Tử trong cuộc sống hằng ngày là:

1- Tinh Tấn: Luôn luôn tiến tới, cố gắng tu học, không nản chí, không sờn lòng.

2- Hỷ Xả: Vui vẻ, bỏ hết phiền muộn và biết rộng lượng tha thứ.

3- Thanh Tịnh: Trong sạch từ thân thể, lời nói, ý nghĩ và việc làm.

4- Trí Huệ: Hiểu biết cùng khắp, học hỏi để mở mang trí tuệ và nhận định sáng suốt.

5- Từ Bi: Đem vui cứu khổ cho mọi người, mọi loài và không mong cầu đền trả.

bài 6: các mẫu truyện đạo
Chuyện Tiền Thân:

Người Đạo sĩ chí hiếu



Ngày xưa có một vị Đạo Sĩ tên là Quang Thiểm, nhà nghèo, cha mẹ bị mù. Đạo Sĩ luôn hầu hạ cha mẹ suốt ngày đêm. Nhận thấy người đời ham danh trục lợi, không chịu làm lành, tránh dữ cho nên Đạo Sĩ đem cha mẹ vào rừng, dựng một căn chòi nhỏ để phụng dưỡng cha mẹ và lo tu học. Quang Thiểm không bao giờ sát hại súc vật, hằng ngày vào rừng kiếm trái cây, rau cải về nuôi cha mẹ.

Gần chỗ Đạo Sĩ ở, có một con suối nước mát và trong vắt, cây cối chung quanh um tùm, có nhiều trái cây thơm ngon. Một buổi trưa mùa hè, Quang Thiểm đến suối hái quả và lấy nước về cho cha mẹ dùng, gặp lúc vua Ca Di vào rừng săn bắn ở gần đó. Nghe tiếng sột soạt bên bờ suối, nhà vua tưởng là hươu nai nên dương cung bắn. Mủi tên cắm phập vào hông Quang Thiểm, chàng té nhào xuống dòng suối bất tĩnh.

Nhà vua và quân lính chạy lại, thấy Quang Thiểm bị thương, mọi người tìm cách cứu. Khi hồi tĩnh Đạo Sĩ biết mình bị bắn và khó có thể thoát chết nên than rằng:

- Các ngài ơi, thân tôi dù có chết cũng đành cam chịu. Ngặt vì tôi còn cha mẹ mù lòa không ai nuôi dưỡng, chắc phải chết đói. Kính lạy Phật Trời xin hiểu thấu cho con nông nổi nầy và cứu độ cho cha mẹ con được nhiều may mắn. Dứt lời chàng tắt thở.

Vua Ca Di nghe xong liền sa nước mắt và than thở:

- Ôi, ta thật là một kẻ bất nhân, chỉ vì ham giết hại thú vật để vui chơi và ăn cho ngon miệng mà bắn lầm một người đại hiếu như thế này!

Nhà vua tìm đến nơi cha mẹ của Quang Thiểm ở để đem về săn sóc nuôi dưỡng. Cha mẹ Quang Thiểm khi nghe tin con chết liền kêu gào thảm thiết. Cả hai lần mò đến xác con. Thảm thay ông rờ mặt mày, bà vuốt ve tay chân rồi cả hai nguyện nhịn đói để chết theo đứa con hiếu thảo.

Cảm động trước cảnh ấy nên một vị thần hiện xuống cứu cho Quang Thiểm sống lại. Cha mẹ và con mừng rỡ vô cùng rồi quỳ lạy tạ ơn vị thần cứu mạng. Sau đó chàng dìu cha mẹ trở về chòi cũ.

Đứng trước lòng hiếu thảo của Quang Thiểm, tình cốt nhục đậm đà của cha mẹ mến thương con và sự linh ứng của vị thần cứu mạng, vua Ca Di hồi tâm sám hối, từ đó về sau không săn bắn nữa và chuyên lo làm điều lành.

Đạo sĩ Quang Thiểm là tiền thân của đức Phật Thích Ca, cha mẹ Đạo sĩ là tiền thân vua Tịnh Phạn và Hoàng Hậu Ma Gia. Vua Ca Di là tiền thân của ngài A Nan.

Mẫu Chuyện Đạo:

Đức Phật với La-Hầu-La.



Khi chưa thành đạo, La Hầu La (con của Thái Tử Tất Đạt Đa và Công Chúa Da Du Đà La) tính tình cộc cằn, lười biếng không chịu lo tu học, đức Phật liền bảo La Hầu La về tịnh xá Hiền Độ để tu học trong chín mươi (90) ngày không dừng nghỉ và sám hối tội lỗi.

Khi đức Phật đến thăm, La Hầu La đem một chậu nước đến cho Phật rửa chân. Rửa xong đức Phật hỏi La Hầu La rằng:
- Nước trong chậu bây giờ có thể dùng để uống được không?

- Bạch Thế Tôn, không thể dùng được. Trước đây nước sạch, nhưng bây giờ rửa chân nước bị dơ bẩn không thể uống được.

Phật dạy rằng:
- Con cũng như vậy, là con ta, là cháu vua Tịnh Phạn, từ bỏ cuộc sống xa hoa để sống xuất gia tu hành. Nếu con không lo chăm tu học, để tâm ô uế cũng như nước bẩn kia không thể dùng được.

Phật bảo La Hầu La đổ chậu nước đi và nói:
- Chậu kia không còn nước bẩn, vậy có thể dùng đựng thức ăn được không?

- Bạch Thế Tôn, không thể dùng được vì chậu đã mang tên đựng nước bẩn.

Phật dạy La Hầu La:
- Con cũng vậy, tuy làm kẻ tu hành nhưng tâm biếng nhác, miệng nói điều chẳng lành và bị tiếng đồn không tốt. Cũng như cái chậu kia không dùng vào việc cao trọng được.

Đức Phật lấy cái chân hất chậu làm cho nứt bể và hỏi La Hầu La:
- Con có tiếc cái chậu bể không?

- Bạch Thế Tôn, cái chậu rửa chân là vật không quý nếu bể cũng không lấy gì làm tiếc.

Phật bảo La Hầu La:
- Con cũng vậy, tuy là kẻ tu hành nhưng đã mang tiếng xấu, nên chẳng có ai thương quý, cũng như con không quý cái chậu kia.

Nghe lời Phật dạy La Hầu La lấy làm xấu hổ, bèn phát tâm sám hối và từ đó về sau tinh tấn tu hành.

Mẫu Chuyện Đạo:

Đức Phật với La-Hầu-La.



Khi chưa thành đạo, La Hầu La (con của Thái Tử Tất Đạt Đa và Công Chúa Da Du Đà La) tính tình cộc cằn, lười biếng không chịu lo tu học, đức Phật liền bảo La Hầu La về tịnh xá Hiền Độ để tu học trong chín mươi (90) ngày không dừng nghỉ và sám hối tội lỗi.

Khi đức Phật đến thăm, La Hầu La đem một chậu nước đến cho Phật rửa chân. Rửa xong đức Phật hỏi La Hầu La rằng:
- Nước trong chậu bây giờ có thể dùng để uống được không?

- Bạch Thế Tôn, không thể dùng được. Trước đây nước sạch, nhưng bây giờ rửa chân nước bị dơ bẩn không thể uống được.

Phật dạy rằng:
- Con cũng như vậy, là con ta, là cháu vua Tịnh Phạn, từ bỏ cuộc sống xa hoa để sống xuất gia tu hành. Nếu con không lo chăm tu học, để tâm ô uế cũng như nước bẩn kia không thể dùng được.

Phật bảo La Hầu La đổ chậu nước đi và nói:
- Chậu kia không còn nước bẩn, vậy có thể dùng đựng thức ăn được không?

- Bạch Thế Tôn, không thể dùng được vì chậu đã mang tên đựng nước bẩn.

Phật dạy La Hầu La:
- Con cũng vậy, tuy làm kẻ tu hành nhưng tâm biếng nhác, miệng nói điều chẳng lành và bị tiếng đồn không tốt. Cũng như cái chậu kia không dùng vào việc cao trọng được.

Đức Phật lấy cái chân hất chậu làm cho nứt bể và hỏi La Hầu La:
- Con có tiếc cái chậu bể không?

- Bạch Thế Tôn, cái chậu rửa chân là vật không quý nếu bể cũng không lấy gì làm tiếc.

Phật bảo La Hầu La:
- Con cũng vậy, tuy là kẻ tu hành nhưng đã mang tiếng xấu, nên chẳng có ai thương quý, cũng như con không quý cái chậu kia.

Nghe lời Phật dạy La Hầu La lấy làm xấu hổ, bèn phát tâm sám hối và từ đó về sau tinh tấn tu hành.
haquangto
haquangto
Admin

Tổng số bài gửi : 206
cảm ơn : 0
Join date : 13/12/2009
Age : 34
Đến từ : canh long tu

https://gdptcanhlong.forum-viet.net

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết